Mười
hai
đảo
đứng
trơ
giữa
biển,
Thách
đố
Thiên
bất
biến
phi
thường,
Thế
thời
lưu
lại
tơ
vương,
Chút
thương,
chút
cảm
ách
ương
tình
đời,
Gío
lồng
lộng
ngoài
khơi
quần
thảo,
Sóng
xô
bờ
lảo
đảo
bọt
tan,
Mây
trời
trôi
dạt
lan
man,
Mảnh
đời
ai
oán
bẽ
bàng
chơi
vơi.
Ta
bỗng
thấy
thảnh
thơi
tâm
trí,
Lẽ
vô
thường
Phật
trí
huệ
ban,
Hiểu
rằng
đời
vốn
trái
ngang,
Tịnh
tâm
vô
niệm
Niết
bàn
là
đây.
Ðường
đi
xuống
vực
dầy
thăm
thẳm,
Nước
xô
bờ
sóng
dập
bọt
tan,
Khúc
yên
sóng
lặng
miên
man,
Khúc
reo
sóng
dội
tiếng
than
thở
hoài.
Tâm
vô
khởi
niệm
không
sinh
phát,
Khiếu
linh
đài
ngự
pháp
kinh
thông,
Từ
bi
theo
Ðức
Quan
Âm,
Bình
an
pháp
thể
vui
trong
vô
thường.
Một
chuyến
đi
bất
thường
vô
định,
Tựu
hợp
duyên
tạo
chuyến
hành
trình,
Vui
sao
cuộc
sống
thanh
bình,
Ðạo
-
đời
chung
hợp
kết
tình
Phật
duyên.
8/03/1999
năm
Kỷ-Mão
NGUYÊN-KHANG |