SỐ 26 – KINH TRUNG
A-HÀM (I)
Hán dịch:
Phật Đà
Da Xá và Trúc Phật Niệm
Việt dịch và hiệu chú:
Thích Tuệ
Sỹ
---o0o---
PHẨM THỨ 11
PHẨM ĐẠI (phần
đầu)
137. KINH THẾ GIAN[1]
Tôi
nghe như vầy:
Một thời Đức Phật du
hóa tại nước Xá-vệ, trong rừng Thắng, vườn Cấp cô độc.
Bấy giờ, Thế Tôn nói
với các Tỳ-kheo:
“Như Lai đã tự mình
giác ngộ về thế gian và cũng nói lại cho người khác. Như Lai biết
thế gian. Như Lai tự giác ngộ về sự tập khởi của thế gian và cũng nói lại
cho người khác. Như Lai đoạn trừ thế gian tập. Như Lai tự giác ngộ sự diệt
tận của thế gian và cũng nói cho người khác. Như Lai chứng ngộ thế gian
diệt. Như Lai tự giác ngộ đạo tích
của thế gian và cũng nói cho người khác. Như Lai tu thế gian đạo tích.
“Nếu có tất cả những
gì cần đuơc hiểu biết một cách toàn diện,
tất cả những gì điều đó Như Lai đã biết, thấy, giác, ngộ, chứng đắc. Vì
sao vậy? Như Lai từ đêm chứng ngộ Vô thượng chánh đẳng chánh giác cho đến
ngày hôm nay vào lúc ban đêm sẽ đi vào tịch diệt trong Vô dư Niết-bàn giới;
trong khoảng thời gian giữa đó, nếu những gì được nói ra, được ứng đối từ
chính miệng của Như Lai, tất cả những điều ấy đều là chắc thật, không hư
vọng, không ra ngoài sự Như,
cũng không phải là điên đảo. Đó là sự chắc thật, là sự chân thật.
“Nếu nói về sư tử
như thế nào, thì hãy nói về Như Lai cũng như vậy. Vì sao vậy? Như Lai ở
giữa đại chúng nếu có giảng thuyết thì đó chính là tiếng rống của Sư tử.
“Đối với tất cả thế
gian, Thiên, Ma, Phạm, Sa-môn, Phạm chí, từ trời đến người, Như Lai là
Phạm Hữu.
Như Lai là Bậc Chí Lãnh
vì không phiền cũng không nhiệt. Như Lai là Bậc Chân Thật không hư vọng.”
Bấy giờ Thế Tôn liền
nói bài kệ:
Biết tất cả thế
gian;
Ra khỏi mọi thế
gian;
Thuyết tất cả thế
gian;
Trọn thế gian như thật[11]
Đấng Tối Tôn Đại
Hùng
Giải thoát mọi triền
phược,
Diệt tận hết thảy
nghiệp,
Sanh tử đều giải
thoát.
Là trời cũng là
người,
Thảy đều quy mạng
Phật.
Cúi đầu lễ Như Lai,
Đại dương sâu vô
cực.
Chư Thiên, thần Hương âm[12],
Kính lạy Đấng Đã
Biết.
Chúng sanh trong tử
sanh,
Đều cúi đầu quy
phục,
Cúi đầu lễ Trí sĩ;
Quy mạng Đấng Thượng
Nhân;
Không trần lụy, vô
ưu,
Vô ngại, các giải
thoát;
Vì vậy, hãy vui
thiền,
Sống viễn ly tịch
tịnh.
Hãy tự mình đốt đèn,
Vì Như Lai khó gặp[13].
Không gặp thời Như
Lai,
Đời sống trong địa
ngục.
Phật thuyết như vậy.
Các Tỳ-kheo sau khi Phật thuyết, hoan hỷ phụng hành.
--- o0o ---
Mục Lục Phẩm Thứ 11
117
|
118
|
119
|
120
|
121
|
122
|
123
|
124
125
|
126
|
127
|
128
|
129
|
130
|
131
|
132
133
|
134
|
135
|
136
|
137
|
138
|
139
|
140
|
141
--- o0o ---
Mục Lục Tổng Quát Kinh Trung A Hàm
Phẩm 1|
Phẩm 2 |
Phẩm 3 |
Phẩm 4 |
Phẩm 5 |
Phẩm 6
Phẩm
7 |
Phẩm 8 |
Phẩm 9 |
Phẩm 10 |
Phẩm 11 |
Phẩm 12
Phẩm 13 |
Phẩm 14 |
Phẩm 15 |
Phẩm 16 |Phẩm
17 |
Phẩm 18
--- o0o ---
Trình bày: Nhị Tường
Cập nhật: 01-05-2003