Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại UĐL – TTL
TRƯỜNG HẠ PHÁP BẢO - PHẬT LỊCH 2553
( Từ ngày
07/07/2009 đến ngày 17/07/2009 )
MỘNG GIẢI MỘNG
A! A! A!
Phật ơi! Thầy ơi!
Á! Á! Á! Anh John ơi! Cứu em!
Gì đó Hải? Em làm sao vậy? John hỏi
Hải ngồi
bật dậy, vừa hổn hễn, vừa ngơ ngác.
Trên trán
mồ hôi lấm tấm, mặc dầu trong căn nhà lều vẫn lạnh lẽo giữa đêm
đông. Ngoài lều tiếng linh báo thức đong đưa theo chiều dọc hành
lang khắp các dãy phòng.
Anh ơi! Em
vừa trải qua một giấc mơ dài, em vừa vui, vừa sợ, giờ mệt quá!
Thôi, anh em ta dậy rửa mặt, sửa soạn đi thiền tọa và tụng kinh
nhé; ăn sáng xong em sẽ kể cho anh nghe.
...............Anh John ơi,
Đêm rồi
sau khi ngồi thiền xong, anh em mình, các bác, các chú, các anh
chị em pháp hữu trở về nhà dù để ngủ. Giấc ngủ của em đến
nhanh, em thấy mình đi đến một nơi lạ lắm. Trên con đường đi thẳng
tắp, có bảy hàng cây phân đoạn thẳng hàng, hoa nở như giăng cả
khung trời của hàng cây. Có hai hàng phong linh reo vang, đủ tiếng
âm nhạc. Em tiếp tục đi vào bên trong, thấy hội chúng Tăng, Ni,
Phật tử ngồi hướng mặt về phía trước, trong sắc phục đủ màu,
như sắc màu của hội hoa xuân. Thì ra đức Chủ Thiền đang nói pháp.
Em nhẹ nhàng vái chào hội chúng và ngồi xuống nghe pháp.
Liếc
nhìn về bên phải, xa xa ngoài sân em thấy đoàn người đang đi thiền
hành khoan thai, dưới sự hướng dẫn của đức Thọ Giáo.
Bon, bon,
bon.........tiếng chuông báo hiệu hết thời giảng, đức Chủ Thiền
và đại chúng hồi hướng. Sau đó em được biết hội chúng đang có
khóa tu an cư. Đã hai năm qua, từ ngày em đổi job lên tận miền cao
phương Bắc vắng vẻ, nên Phật, thầy, pháp hữu cũng cách xa. Giờ
tình cờ gặp lại nơi đây, như người bơ vơ gặp bè bạn, như khát
nước gặp coca, như lạc đường gặp police! Vả lại thấy các anh chị
em pháp hữu, nào Thắng, nào Cảnh, nào Nghiêm, Trang, nào Hương,
nào Tích cũng đang ở đó khuyến khích em tham dự...........
Mấy bạn
dẫn em đi tìm đức Chủ Hóa ghi danh và em được sắp xếp ở trong
nhà lều cùng nhóm với các bạn. Đêm về, sau khi hô canh tọa thiền
xong, tụi em trở về lều để ngủ. Giấc ngủ đến nhanh với em, có
lẽ do từ sáng đi đường xa mệt mỏi. Nửa đêm em thấy thân tướng
mình không còn nằm trong tư thế cát tường nữa, mà nằm nghiêng, từ
từ co rút lại như con tôm nướng! Càng lúc người em càng co rút
nữa, toàn thân tê buốt, em không thể làm chủ thân mình! Cùng lúc
đó em thấy có người cao đẹp, sáng rỡ, một tay co, một tay duỗi,
thả tấm nhung dày màu vàng, từ trên bầu trời phủ xuống người em.
Bỗng
nhiên sau đó, có tiếng nổ vang, một lát sau lại có tiếng gầm xé
gió, như là phi cơ oanh tạc! Thỉnh thoảng lại có tiếng ầm ầm khô
khan. Em run sợ, đưa hai tay ôm lấy đầu, che mặt, tìm cách bảo vệ.
Vài phút
sau lại xuất hiện một bóng đen trùm mền, không thấy rõ mặt mày,
trên tay cầm khúc gì đó dài như cây súng, thỉnh thoảng giật giật,
nổ ầm ầm, đùng đùng. Hắn lại lăm lăm tiến về phía em, đến lúc
này em hết chịu nổi, muốn chạy mà chạy không được.
Thôi rồi!
Hắn ta lại chỉa thẳng khúc cây về phía em! Toàn thân em vẫn co
rúm, cứng người không cử động được. Em hoảng sợ, em la, em hét.........như
lúc nãy anh nghe đó.
Giật
mình tỉnh giấc, thấy mình vẫn còn nằm nguyên trong túi ngủ,
chung quanh các pháp hữu vẫn còn, vừa lúc đó, anh lay em thức
dậy. Vậy là sao hở anh John?
Có gì
đâu em.
- Em thấy
người trùm chăn cho em là tướng của Phật A Di Đà đó.
- Em nghe
ầm ầm, ào ào như là ông Bin-Laden khủng bố, là do trại của mình
sát đường, xe chạy ào ào suốt đêm, nắp cống ngoài đường nhịp
theo!
Anh cũng
có một giấc mơ ngắn, na ná giấc mơ của em, anh sẽ kể em nghe sau
giờ ngọ trai nhé, và anh sẽ nói ba Đức trong giấc mơ của em là
ai.
- À! Này!
Này............. Em mơ thấy toàn thân co rút, là do Đức Chủ Hóa
thông báo: last night lò sưởi không hoạt
động do............................ĐỨT ĐIỆN!
Pháp Bảo ngày 13/07/2009
T.QUẢNG
HÒA
(Viết tặng các khóa
sinh ở trại dù ngoài sân chùa)
Mục Lục Kỷ Yếu
---o0o---
Cập nhật: 14-7-2009
Vi tính: Thích Hạnh Phẩm - Thích Nữ Giác Anh