Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại UĐL – TTL
TRƯỜNG HẠ PHÁP BẢO - PHẬT LỊCH 2553
( Từ ngày
07/07/2009 đến ngày 17/07/2009 )
Lần Đầu Tiên
Lần đầu tiên nhìn thấy ánh mặt trời là khi chúng ta cất
tiếng khóc chào đời, cũng chính là bước khởi đầu cho những lần đầu tiên
khác trong suốt cuộc đời của một kiếp nhân sinh.
Với con ở những điểm son của cuộc đời mình đã có những
lần đầu tiên thật đáng nhớ như:“ Lần đầu tiên xuất gia” thành hành giả sống đời phạm hạnh, thời gian trôi qua lớn dần lên
trong tăng đoàn và đạo Pháp của đức Như Lai để đến ngày hôm nay, con lại
được “ Lần đầu tiên” nữa nhập hạ một nơi xa xôi, với một đạo tràng không
thân quen như bấy lâu nay.
Úc quốc đón con với cái lạnh giá ngày đông, tưởng chừng
như không mấy thiện cảm với người khách phương xa, nhưng rồi khi đặt chân
vào trường hạ được tổ chức tại chùa Pháp Bảo, con đã tìm lại được sự ấm áp
lạ kỳ, hương thơm giải thoát bao trùm lan tỏa khắp nơi nơi.
Lần đầu tiên tham dự một khóa An Cư chỉ 10 ngày (ở Việt
Nam đến 3 tháng), nhưng chỉ đôi ngày trôi qua con mới thấy chỉ 10 ngày cứ
tưởng rằng là ít ỏi thế nhưng thật đầy đủ cả phẩm và lượng. Những tia nắng
của ánh bình minh không thể làm ấm lên bầu không khí lạnh lẻo, cũng không
xoá tan được sương mờ của mùa đông nhưng những thời lễ tụng Lương Hoàng
Sám, những buổi hội thảo giới luật, những thời giảng pháp làm bừng sáng và
nồng ấm cả giới trường Pháp Bảo. Con chỉ là con chim nhỏ là kẻ sơ cơ đang
tập tễnh bước những bước chân đầu tiên vào lộ trình tìm cầu sự giải thoát
từ chánh pháp của đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, thì đây quả là một phúc
Laduyên vô cùng to lớn của cuộc đời tu hành khi được sống trong một đại
chúng toàn các bậc Tôn túc làu thông kinh luật luận. Hành trang ít ỏi để
tiến bước trên con đường tu học của con được tăng thêm rất nhiều. Mười
ngày là mười buổi cho mỗi hành giả ngoảnh đầu nhìn lại bản thân qua việc
hành trì Lương Hoàng Sám và là dịp để sám hối những nghiệp chướng mà mình
đã gây ra trong hiện tại cũng như quá khứ. Theo lời Thượng Tọa Thích
Nguyên Tạng dạy, qua kinh Lương Hoàng Sám, ngài Chí Công muốn nêu cao lòng
từ bi và đó như là tấm gương sáng cho tất cả soi rọi lại bản thân mình,
nhìn lại và nghĩ lại những sai lầm mà hằng ngày mỗi chúng ta đã mắc phải
khi vẫn còn ở trong vòng xoáy của sanh tử luôn hồi và bị ba nghiệp chi
phối ràng buộc.
Đạo Phật là đạo từ bi đó quả là một điều không sai biệt,
lật lại những trang ghi về nguyên nhân Phật chế luật con bỗng thấy lòng từ
của Ngài thật tuyệt vời. Câu chuyện kể về Bà-la-môn Tỳ-Lan-Nhã thỉnh đức
Phật vào Tăng đoàn đến nơi Ngài đang trú ngụ an cư ba tháng để được cúng
dường, nhưng khi Tăng đoàn đến thì vì nghe theo lời của ma vương mãi vui
hưởng dục lạc trần ai mà quên đi sự phát tâm và lời thỉnh nguyện của mình
làm cho chư Tăng ba tháng an cư năm đó không nơi trú ngụ, không thức ăn
rất vất vả trong việc đi khất thực. Khi Bà-la-môn Tỳ-lan-nhã giật mình
tỉnh thức, ba tháng an cư đã trôi qua Ngài đến thỉnh cầu sám hối một lòng
thành khẩn thì đức Phật và chúng Tăng nhận lời sám hối. Dưới thế giới quan
nhỏ bé của kẻ sơ cơ học đạo như con đã nghĩ rằng đây quả là tội khó có thể
tha thứ, nhưng với đức Phật với lòng từ bi vô bờ bến Ngài luôn hoan hỷ
nhận lời hối lỗi để người sai phạm giảm bớt tội nghiệp mở rộng vòng tay
đón người quay về nẻo thiện. Một điều đáng để cho mỗi hành giả chúng con
suy ngẫm và thực hành theo.
“Đời
cần vui xin nguyện làm chim hót
Cỏ đá
khô cằn xin chuyển hóa màu xanh
Lại
nguyện làm hoa khi vườn lạnh trơ cành
Làm
đuốc sáng cho dặm dài đêm tối”
Noi
theo hạnh nguyện của các bậc tôn túc cổ xưa, lòng con thêm tự tin mạnh mẽ
để vượt qua mọi trở ngại, những cám dỗ, ma chướng trong cuộc đời xung
quanh.
Nhớ lại
lời giáo huấn của chư tôn đức, hãy thương yêu nhau một cách chân thật mà
không có điều kiện chi phối, âm vang của lời pháp tuy thật ngắn thật giản
đơn, nhưng thâm sâu và vi diệu, bấy lâu nay cứ nghĩ mình đã và đang thực
hiện hạnh nguyện vị độ và độ tha, nay nhìn lại quả thật trong đời sống
hiện tại bị bao quanh bởi vật chất xa hoa, mãi chạy theo sự phát triển
không ngừng của công nghệ thông tin, để tồn tại với cuộc sống thực tại ta
luôn đặt lợi ích của bản thân, luôn đặt ra điều kiện này điều kiện nọ,
tinh vi ngụy biện cho những hành vi tưởng đâu đúng chánh pháp nào ngờ sai
lệch của mình.
Ngày từng ngày trôi qua từng thời từng buổi trọn thời
khoá biểu tu học làm con có dịp quay lại mọi ngõ ngách của bản thân. Những
lời khai thị mỗi sớm mai sau thời công phu khuya như tiếp thêm sức mạnh,
như những ánh lửa hồng đầu tiên giữa ngày đông là năng lượng cho con tiếp
tục đồng hành cùng Tăng đoàn.
“ Cám
ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Cho con
một ngày nữa để thương yêu”
Tiếp theo vào bếp lửa hồng ấm áp trong hương thơm giải
thoát là những lời nhắc nhở của Hòa Thượng phương trượng về tứ oai nghi,
nét đẹp tạo nên hình tướng trang nghiêm của người đệ tử Phật.
Lần đầu tiên con cảm thấy lòng mình ấm áp ở giữa thời
tiết giá lạnh đến buốt người của mùa Đông nơi đất Úc, cũng là lần đầu tiên
con thấy mình có thật nhiều năng lượng, một định hướng cho con đường tu
học hành đạo của mình, tiến bước trong chánh pháp Như Lai, dùng chánh pháp
đó quay lại soi rọi bản thân mình để luôn giữ vững và phát huy thêm phát
tâm lần đầu tiên khi xuất gia.
Rồi mười ngày trôi qua, và cuộc đời Tăng lữ của con sẽ
còn rất nhiều rất nhiều “ Lần đầu tiên nửa nhưng có một điều con tin là
lần đầu tiên sống trong mười ngày an cư nơi Úc Châu này sẽ là hành trang
tương đối đầy đủ cho con từng bước một thăng tiến trên con thuyền vượt bể
sanh tử luân hồi đến bờ Niết Bàn để tiếp bút câu chuyện “ Lần đầu tiên
đảnh lễ đức Như Lai”.
Mục Lục Kỷ Yếu
---o0o---
Cập nhật: 14-7-2009
Vi tính: Thích Hạnh Phẩm - Thích Nữ Giác Anh