- (Culasunnatasuttam)
Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn trú ở Savatthi
(Xá-vệ), tại Pubbarama (Đông Viên), lâu đài của Migaramatu (Lộc Mẫu). Rồi
Tôn giả Ananda, vào buổi chiều, từ Thiền tịnh độc cư đứng dậy, đi
đến Thế Tôn, sau khi đến đảnh lễ Thế Tôn, rồi ngồi xuống một
bên, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn :
- Một thời, bạch Thế Tôn, Thế
Tôn trú giữa các Sakka (Thích-ca). Nagaraka là tên một thị trấn của các
Sakka. Tại đấy, bạch Thế Tôn, con được nghe trước mặt Thế Tôn, con
được ghi nhớ trước mặt (Thế Tôn) như sau : "Này Ananda, Ta nhờ an
trú không, nên nay an trú rất nhiều". Phải chăng, bạch Thế Tôn, điều
con đã nghe là nghe đúng, ghi nhớ đúng, tác ý đúng, thọ trì đúng ?
– Thật vậy, này Ananda, điều
Ông đã nghe là nghe đúng, ghi nhớ đúng, tác ý đúng, thọ trì đúng. Thuở
xưa và nay, này Ananda, Ta nhờ an trú không, nên nay an trú rất nhiều. Ví như
lâu đài Lộc Mẫu này không có voi, bò, ngựa, ngựa cái, không có vàng và
bạc, không có đàn bà, đàn ông tụ hội, và chỉ có một cái không phải
không, tức là sự nhất trí (ekattam) do duyên chúng Tỷ-kheo; cũng vậy, này
Ananda, Tỷ-kheo không tác ý thôn tưởng, không tác ý nhơn tưởng, chỉ tác
ý sự nhất trí, do duyên lâm tưởng. Tâm của vị ấy được thích thú
hân hoan, an trú, hướng đến lâm tưởng. Vị ấy tuệ tri như sau : "Các
ưu phiền do duyên thôn tưởng không có mặt ở đây; các ưu phiền do duyên
nhân tưởng không có mặt ở đây. Và chỉ có một ưu phiền này, tức là
sự nhất trí do duyên lâm tưởng". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng
này không có thôn tưởng". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này
không có nhân tưởng". Và chỉ có một cái này không phải không, tức
là sự nhất trí (ekattam) do duyên lâm tưởng". Và cái gì không có mặt
ở đây, vị ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối với cái còn lại,
ở đây, vị ấy tuệ tri : "Cái kia có, cái này có". Như vậy, này
Ananda, cái này đối với vị ấy là như vậy, thật có, không điên đảo,
sự thực hiện hoàn toàn thanh tịnh, không tánh.
Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
không tác ý nhân tưởng, không tác ý lâm tưởng, chỉ tác ý sự nhất
trí do duyên địa tưởng. Tâm vị ấy được thích thú, hân hoan, an trú, hướng
đến địa tưởng. Ví như, này Ananda, tấm da con bò đực được căng thẳng
trên một trăm cọc gỗ, đặc tánh tấm da được đoạn trừ (vigatavasika
?); cũng vậy, này Ananda, Tỷ-kheo, không tác ý đối với tất cả vật gì
trên đất này: đất khô và vùng lầy, sông và vùng lầy, các cây có thân
và có gai, núi và đất bằng, vị ấy tác ý sự nhất trí do duyên địa
tưởng. Tâm vị ấy được thích thú, hân hoan, an trú, hướng đến địa
tưởng. Vị ấy tuệ tri như sau : "Các ưu phiền do duyên nhân tưởng
không có mặt ở đây; các ưu phiền do duyên lâm tưởng không có mặt ở
đây. Và chỉ có một ưu phiền này, sự nhất trí do duyên địa tưởng".
Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này không có nhơn tưởng". Vị ấy
tuệ tri : "Loại tưởng này không có lâm tưởng, và chỉ có một cái
này không phải không, tức là sự nhất trí do duyên địa tưởng". Và
cái gì không có mặt ở đây, vị ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối
với cái còn lại, ở đây vị ấy tuệ tri : "Cái kia có, cái này
có". Này Ananda, cái này đối với vị ấy là như vậy, thật có,
không điên đảo, sự thực hiện hoàn toàn thanh tịnh, không tánh.
Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo không
tác ý lâm tưởng, không tác ý địa tưởng, tác ý sự nhất trí do duyên
Không vô biên xứ. Tâm vị ấy được thích thú, hân hoan, an trú, hướng
đến Không vô biên xứ. Vị ấy tuệ tri như sau : "Các ưu phiền, do
duyên lâm tưởng không có mặt ở đây; các ưu phiền do duyên địa tưởng
không có mặt ở đây. Và chỉ có một ưu phiền này, tức là sự nhất
trí do duyên Không vô biên xứ tưởng". Vị ấy tuệ tri: "Loại tưởng
này không có lâm tưởng". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này
không có địa tưởng, và chỉ có một cái này không phải không, tức là
sự nhất trí do duyên Không vô biên xứ tưởng". Và cái gì không có mặt
ở đây, vị ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối với cái còn lại,
ở đây vị ấy biết : "Cái kia có, cái này có". Này Ananda, cái
này đối với vị ấy là như vậy, thật có, không điên đảo, sự thực
hiện hoàn toàn thanh tịnh, không tánh.
Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo không
tác ý địa tưởng, không tác ý Không vô biên xứ tưởng, chỉ tác ý sự
nhất trí do duyên Thức vô biên xứ. Tâm vị ấy được thích thú, hân
hoan, an trú, hướng đến Thức vô biên xứ. Vị ấy tuệ tri như sau :
"Các ưu phiền do duyên địa tưởng không có mặt ở đây; các ưu phiền
do duyên Không vô biên xứ tưởng không có mặt ở đây. Và chỉ có một
ưu phiền này, tức là sự nhất trí do duyên Thức vô biên xứ tưởng".
Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này không có địa tưởng". Vị
ấy tuệ tri : "Loại tưởng này không có Không vô biên xứ tưởng, và
chỉ có một cái này không phải không, tức là sự nhất trí do duyên Thức
vô biên xứ tưởng". Và cái gì không có mặt ở đây, vị ấy xem cái
ấy là không có. Nhưng đối với cái còn lại, ở đây vị ấy tuệ tri :
"Cái kia có, cái này có". Này Ananda, cái này đối với vị ấy là
như vậy, thật có, không điên đảo, sự thực hiện hoàn toàn thanh tịnh,
không tánh.
Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo không
tác ý Không vô biên xứ tưởng, không tác ý Thức vô biên xứ tưởng, chỉ
tác ý sự nhất trí do duyên Vô sở hữu xứ tưởng. Tâm vị ấy được
thích thú, hân hoan, an trú, hướng đến Vô sở hữu xứ. Vị ấy tuệ tri
như sau : "Các ưu phiền do duyên Không vô biên xứ tưởng không có mặt
ở đây; các ưu phiền do duyên Thức vô biên xứ tưởng không có mặt ở
đây. Và chỉ có một ưu phiền này, tức là sự nhất trí do duyên Vô sở
hữu xứ tưởng". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này không có
Không vô biên xứ tưởng". Vị ấy tuệ tri: "Loại tưởng này
không có Thức vô biên xứ tưởng, và chỉ có một cái này không phải
không, tức là sự nhất trí do duyên Vô sở hữu xứ tưởng". Và cái
gì không có mặt ở đây, vị ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối với
cái còn lại, ở đây, vị ấy tuệ tri : "Cái kia có, cái này có".
Này Ananda, cái này đối với vị ấy là như vậy, thật có, không điên đảo,
sự thực hiện hoàn toàn thanh tịnh, không tánh.
Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo không
tác ý Thức vô biên xứ tưởng, không tác ý Vô sở hữu xứ tưởng, chỉ
tác ý sự nhất trí do duyên Phi tưởng phi phi tưởng xứ. Tâm vị ấy được
thích thú, hân hoan, an trú, hướng đến Phi tưởng phi phi tưởng xứ. Vị
ấy biết như sau : "Các ưu phiền do duyên Thức vô biên xứ tưởng không
có mặt ở đây; các ưu phiền do duyên Vô sở hữu xứ tưởng không có mặt
ở đây. Và chỉ có một ưu phiền này, tức là sự nhất trí do duyên Phi
tưởng phi phi tưởng xứ tưởng. Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này
không có Thức vô biên xứ tưởng". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng
này không có Vô sở hữu xứ tưởng, và chỉ có một cái này không phải
không, tức là sự nhất trí do duyên Phi tưởng phi phi tưởng xứ tưởng.
Và cái gì không có mặt ở đây, vị ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối
với cái còn lại, ở đây, vị ấy tuệ tri : "Cái kia có, cái này
có". Này Ananda, cái này đối với vị ấy là như vậy, thật có,
không điên đảo, sự thực hiện hoàn toàn thanh tịnh, không tánh.
Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo không
tác ý Vô sở hữu xứ tưởng, không có tác ý Phi tưởng phi phi tưởng xứ,
tác ý sự nhất trí do duyên Vô tướng tâm định Tâm vị ấy được thích
thú, hân hoan, an trú, hướng đến Vô tướng tâm định. Vị ấy tuệ tri
như sau : "Các ưu phiền do duyên Vô sở hữu xứ tưởng không có mặt
ở đây; các ưu phiền do duyên Phi tưởng phi phi tưởng xứ không có mặt
ở đây. Và chỉ có một ưu phiền này, tức là sáu nhập duyên mạng,
duyên với thân này". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này không có
Vô sở hữu xứ tưởng". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này
không có Phi tưởng phi phi tưởng xứ tưởng. Và chỉ có một cái này
không phải không, tức là sáu nhập duyên mạng, duyên với thân này".
Và cái gì không có mặt ở đây, vị ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối
với cái còn lại, ở đây vị ấy tuệ tri: "Cái kia có, cái này
có". Này Ananda, cái này đối với vị ấy là như vậy, thật có,
không điên đảo, sự thực hiện hoàn toàn thanh tịnh, không tánh.
Lại nữa, này Ananda, vị Tỷ-kheo
không tác ý Vô sở hữu xứ tưởng, không tác ý Phi tưởng phi phi tưởng
xứ tưởng, tác ý sự nhứt trí do duyên Vô tướng tâm định. Tâm vị ấy
được thích thú, hân hoan, an trú, hướng đến Vô tướng tâm định. Vị
ấy tuệ tri như sau : "Vô tướng tâm định này thuộc hữu vi, do tâm tư
tạo nên. Phàm cái gì thuộc hữu vi, do tâm tư tạo nên, cái ấy là vô thường,
chịu sự đoạn diệt", vị ấy tuệ tri như vậy. Do vị ấy tuệ tri
như vậy, thấy như vậy, tâm được giải thoát khỏi dục lậu, tâm được
giải thoát khỏi hữu lậu, tâm được giải thoát khỏi vô minh lậu. Trong
sự giải thoát, là sự hiểu biết (nana) rằng đã được giải thoát. Vị
ấy tuệ tri : "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên
làm đã làm, không còn phải trở lại trạng thái này nữa". Vị ấy
tuệ tri : "Các ưu phiền do duyên dục lậu không có mặt ở đây; các
ưu phiền do duyên hữu lậu không có mặt có ở đây; các ưu phiền do duyên
vô minh lậu không có mặt ở đây. Và chỉ ở một ưu phiền này, tức là
sáu nhập duyên mạng, duyên với thân này". Vị ấy tuệ tri : "Loại
tưởng này không có dục lậu". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này
không có hữu lậu". Vị ấy tuệ tri : "Loại tưởng này không có
vô minh lậu. Và chỉ có một cái này không phải không, tức là sáu nhập
duyên mạng, duyên với thân này". Và cái gì không có mặt ở đây, vị
ấy xem cái ấy là không có. Nhưng đối với cái còn lại, ở đây vị ấy
biết : "Cái kia có, cái này có". Này Ananda, cái này đối với vị
ấy là như vậy, thật có, không điên đảo, sự thực hiện hoàn toàn
thanh tịnh, Không tánh.
Này Ananda, phàm có những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào trong quá khứ sau khi chứng đạt, đã an trú cứu cánh vô thượng
thanh tịnh Không tánh (Sunnatam), tất cả các vị ấy sau khi chứng đạt đều
chỉ an trú cứu cánh vô thượng thanh tịnh Không tánh này. Này Ananda, phàm
có những Sa-môn hay Bà-la-môn nào trong tương lai, sau khi chứng đạt sẽ an
trú cứu cánh vô thượng thanh tịnh Không tánh, tất cả các vị ấy sau
khi chứng đạt đều sẽ an trú cứu cánh vô thượng thanh tịnh Không tánh
này. Này Ananda, phàm có những Sa-môn hay Bà-la-môn nào trong hiện tại, sau
khi chứng đạt và an trú cứu cánh vô thượng thanh tịnh Không tánh, tất
cả các vị ấy sau khi chứng đạt nếu an trú cứu cánh vô thượng thanh tịnh
Không tánh này. Do vậy, này Ananda, sau khi chứng đạt Ta sẽ an trú cứu
cánh vô thượng thanh tịnh Không tánh. Như vậy, này Ananda, các Ông cần phải
học tập.
Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Tôn
giả Ananda hoan hỷ tín thọ lời Thế Tôn dạy.