KINH ÐẠI TẬP ÐẠI PHƯƠNG ÐẲNG BỒ TÁT NIỆM PHẬT TAM
MUỘI
- Hán dịch: Tùy,
Thiên Trúc Tam tạng Ðạt Ma Cấp Ða
- Việt dịch: Thích
Chánh Lạc
---o0o---
QUYỂN THỨ HAI
Phẩm : BẤT KHÔNG KIẾN BỔN SỰ
( Tiếp theo)
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Vua Tinh Tấn ấy nhờ lòng từ ái,
thương xót mọi người, rất thích Bố thí, thường làm thí chú mở đại hội vô
ngại, có những Sa môn, Bà la môn, bần cùng, tật bệnh trong thiên hạ, các
người đến xin, tùy theo nhu cầu từng người mà cấp cho, không bao giờ dừng.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Vua Tinh Tấn ấy đã thống lĩnh tám
vạn bốn ngàn thành ấp, tụ lạc, đều do nghiệp thanh tịnh, nhân tốt chiêu
cảm, bảy báu hiệp thành, ở trên các thành, mỗi mỗi lại tạo tám vạn bốn
ngàn lầu quán bằng chiên đàn, các của bên tả bên hữu, thứ lớp dẫn ra đường
đều có nhà cửa, các báu trang nghiêm. Cửa ra vào mở cả ngày lẫn đêm để mọi
người nghỉ ngơi, làm cho tất cả đều được sự an ổn lớn. Lại các đường lớn
nhỏ trong các thành luôn luôn thắp đèn đuốc, ánh sáng rực rỡ, khiến cho
dân chúng đều có sức để làm việc, đồng được hưởng thọ sự an ổn khoái lạc
này.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Vua Tinh Tấn lúc ấy có hai người con
: Một là Sư Tư , hai là Sư Tử Ý, các căn trong sáng, lanh lợi, thân tướng
tròn đầy, có đại oai đức, đầy đủ thần thông, Ðời trước họ đã phát tâm A
nậu Ða la tam miệu tam Bồ đề.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Ngay lúc ấy có đức Phật Thế tôn hiệu
là Bảo Tụ Như Lai, là bậc Ứng Cúng, đấng chánh giác, Minh hạnh túc, Thiện
thê, Thế gian giải, Vô thượng sĩ, Ðiều ngự trượng phu, Thiên nhân sư, Phật
Thế tôn xuất hiện ở đời. Ngài thường vì thiên, nhân, Phạm, ma, Sa môn, Bà
la môn, các loại rồng, dạ xoa, Càn thác bà, A tu la, cho đến tất cả người
và chẳng phải người...nêu rõ chánh pháp, phần đầu, phần giữa và phần cuối
đều thiện, nghĩa vị sâu kín, lời văn cũng thiện, thuần thục không xen tạp,
phạm hạnh thanh bạch.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Khi ấy đức Bảo Tụ Như Lai Ứng
cúng, đẳng chánh giác thường cùng với Bảy mươi hai ức trăm ngàn các đại
Thanh Văn đề là bậc A la hán, có đầy đủ thần thông, có đại oai đức, ở gần
thành Thiện Trụ để thuyết pháp giáo hóa.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Bây giờ đức Bảo Tụ Như Lai, bậc Ứng
cúng, đẳng chánh giác, đúng giờ thọ thực, mang y cầm bát, cùng với bảy
mươi hai ức trăm ngàn chúng Ðại Thanh Văn, trước sau vây quanh, oai dung
trang nhã, vào thành Thiện Trụ thứ lớp khất thực. Khi ấy vua Tinh Tấn cùng
với hai người con vừa ở trên lầu cao, từ xa trông thấy đức Như Lai Bảo Tụ
có đại chúng vây quanh, đoan nghiêm thù đặc, oai đức vòi vọi. Những người
đi đường trông thấy ai cũng thích nhìn. Các căn của Ngài thanh tịnh, tâm ý
thản nhiên, điều phục trên và dưới, hơn cả Xà Ma Ðà, đã đạt đến bậc nhất
công đức bỉ ngạn, đầy đủ viên mãn tất cả các địa. Nhà vua thấy rồi sanh
tâm kỳ đặc, vui mừng vô lượng, liền cùng với hai người con đem đến các
vòng hoa, hương xoa, hương bột và các danh hương khác, cùng ra khỏi cửa
cung, đem các thứ ấy, rất gấp, đến chỗ đức Như Lai Bảo Tụ, bậc Ứng cúng
đẳng chánh giác, phụng dâng cúng dường cho phật và đại chúng, đảnh lễ dưới
chân Phật rồi đứng qua một bên.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Vua Tinh Tấn và hai người con liền
cung thỉnh đức Như Lai Bảo Tụ cùng các đại chúng được suốt đời cúng dường
về y phục, đồ dùng, ẩm thực, thuốc men...Phàm những gì cần dùng, nhà vua
đều dâng cúng đầy đủ, để thánh chúng được an ổn. Vua Tinh Tấn và hai người
con ngày xưa đã trồng gốc đức, thường cầu Phật pháp, ngày nay đã được tao
phùng, lại mong thọ thỉnh, sanh tâm hoan hỷ, hạnh tốt thâm sâu đặc biệt.
Lại nữa, này Bất Không Kiến ! Lúc đó đức Bảo Tụ Như lai, Ứng
cúng, Ðẳng chánh giác, ở trong trời, người thuyết pháp, giáo hóa và hoàn
tất, vào lúc nửa đêm Ngài nhập Vô dư Niết Bàn.
Này Bất Không Kiến ! Vua Tinh Tấn nghe tin tức đức Thế tôn đã
nhập Niết- bàn rồi, liền cùng với phu nhân và hai người con đốc xuất quần
thần và các dân chúng đi đến chỗ Thế tôn Bát Niết - bàn. Ðến xong, họ kính
lễ dưới chân đức Thế tôn, khóc lóc bi ai, đấm ngực kêu lớn, toàn thân ngã
nhào xuống đất như cây bị đổ, bò lê dưới đất, ngất xỉu, thương xót than
rằng :
- Ðức Thế tôn diệt độ sao mà nhanh quá ! Ðức Ðại thánh Niết-
bàn đã bỏ rơi chúng con. Thế gian bị mù tối vì Ðạo sư đã diệt độ. Chúng
sanh bị cùng khốn vì thương chủ đã mạng chung ! Thế gian sắp tối tăm vì
đèn huệ vụt tắt !
Này Bất Không Kiến ! Vua Tinh Tấn ấy than khóc như vậy, hết
sức bi ai, xong mới cùng hai người con đi đến chỗ đức Thế tôn, lấy các
hương thủy mạt tắm lên thân của bậc thánh. Lại dùng các loại hương xoa
khắp thân Ngài, dùng các vòng hoa kỳ lạ, âm nhạc vi diệu, đầu dâng cúng
dường. Sau đó mới dùng y Ca Thi Ca đẹp quấn quanh thân Ngài nhiều lớp, rồi
đặt trong kim quan và quách sắt. Cái quan ấy lại dùng bảy báu pha lẫn,
chất đầy lên thân Phật như vậy xong, mới chất xích diệu chiên đàn thanh
tịnh cao một do tuần, rộng ở phương giữa một câu- lô- xá, rải các thứ hoa
và lấy vòng hoa, thiêu đốt các thứ hương bột, hương xoa thù thắng...rưới
dầu Tô- du, sau đó mới dùng lửa trà tỳ sắc thân của đức Như Lai Bảo Tụ.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Khi vương tử của vua tên là Sư Tử đã
thấy đức Như Lai Bát Niết-bàn xong, suy nghĩ như vầy : "Bậc Ðại sư của
trời và người đã bỏ ta mà diệt độ, ngày hôm nay ta vì ý nghĩa gì mà tồn
tại ? Nay ta nên theo đức Như Lai, Ứng cúng, Ðẳng chánh giác mà diệt độ,
há không vui sao ? "
Này Bất Không Kiến ! Khi ấy vương Tử nghĩ như vậy xong lấy các
hương thơm tự xoa vào thân mình. Lại lấy các hương huân ướp y phục, lấy
giạ quấn quanh thân. Sau đó đốt lửa thật lớn quanh thân để tự thiêu. Khi
ngọn lửa cháy mạnh, vương tử Sư Tử mới ở trong ngọn lửa dữ ấy phát nguyện
rộng lớn, cứu độ chúng sanh, ca tán công đức, quy y đức Như Lai bằng bài
kệ tụng:
-
Tối thượng tôn cao quý thế gian
Hôm
nay bỏ thân nhập Vô dư
Ðại
sư trời, người chuyển pháp luân
Từ
đây chúng con không còn thấy
Pháp vương lợi ích hết muôn loài
Nay
đã vứt bỏ, nhập Vô vi
Tuyên giảng Ðại Bồ đề như vậy
Không còn thấy nữa chúng vây quanh
Ðại
Ðạo sư Bất khả tư nghị
Từ
nay vĩnh viễn không nghe tiếng
Thí
kẻ bần cùng tài bảo pháp
Vì
chúng diễn thuyết ai cũng thích
Chư
thiên, rồng, quỷ, người, phi nhơn
Từ
nay mãi mãi không trở lại
Bây
giờ thế gian chẳng chỗ nương
Riêng thương đức vua ai che chở
Cùng Sư Tử Ý ai bảo vệ ?
Mãi
mãi không nghe phật thuyết pháp
Ta
nên bỏ mình mà mạng chung
Riêng sống thế gian có ích gì ?
Vì
vậy nay bỏ thân đáng yêu
Nhơn đây mới phát nguyện rộng lớn
Con
trồng căn lành nơi chỗ Phật
Phụ
vương thường kính ngôi tam bảo
Trước nguyện đem các công đức này
Khiến Vua và con chứng pháp thân
Nơi
chỗ các Phật bất tư nghị
Cúng dường tu hành các thiện nghiệp
Khắp nguyện quần sanh được phước này
Và
khiến con thề không hư vọng
Thế
tôn diệt độ con đốt thân
Nếu
ai được nghe hay mắt thấy
Tất
cả đều đồng Ðẳng chánh giác
Chẳng phải hiện tại họ thân chứng
Nếu
ai giác ngộ hay trong mộng
Chỉ
cần thấy con nay đang làm
Họ
liền thành Phật không nghi ngờ
Chẳng phải hiện tại họ thân chứng
Thân con đáng yêu rồi cũng mất
Giống như bọt nước, nào kiên cố
Mong các loài trùng ăn thân con
Ðều
mau thành được đạo Bồ đề
Nay
con thề tu hành tinh tấn
Hoặc bị mắng nhiếc hay khinh chê
Khiến con mau thành Ðiều ngự sư
Chẳng phải hiện tại họ thân chứng
Khi
con cầu Vô thượng chánh giác
Nếu
ai từ tâm cùng nhìn nhau
Liền ở thế gian mau thành Phật
Chẳng phải hiện tại người thân chứng
Nay
con đã nguyện và chưa nguyện
Chính là thiêu đốt thân đáng yêu
Nếu
lời thề này không hư vọng
Khiến con lại thấy Phật diệt độ
Như
con vừa được thấy Thế tôn
Khác nào thiên sư lại xuất thế
Nay
con tuy bị thiêu cháy hết
Vẫn
mong thân sống được thấy Phật
Trí
huệ Thế tôn không chướng ngại
Thường chuyển ba đời xe thanh tịnh
Như
xưa lợi lạc các chúng sanh
Khiến con thấy Phật từ lửa khởi
Ðại
sư cứu đời vừa đứng dậy
Như
Ngài Phổ -Nhãn oai lực xưa
Phật biết tâm Sư Tử chí thành
Vừa
mới đứng dậy hiện thần lực
Rộng vì chúng sanh làm biến hóa
Khiến vô lượng chúng nhàm chán thân
Rốt
ráo lợi ích các chúng sanh
Trở
lại đốt thân nhập tịch xứ
Ðại
chúng thấy Phật nhiều thần biến
Lấy
ý thanh tịnh khen diệu âm
Diệu pháp chư Phật khó nghĩ lường
Giới và thiền định cũng như vậy
Trí
huệ giải thoát khó nghĩ lường
Thần thông biến hóa cũng khó biết
Tuy
đã diệt độ con thanh tịnh
Nay
con quy mạng, đốt thân mình
Thế
tôn oai đức không ai bằng
Thần thông đã đạt đến bỉ ngạn
Diệt độ khiến cho người nhàm chán
Nay
con quy y đấng Phổ Nhãn
Từ
bi tất cả tối tôn thắng
Hay
dùng từ tâm biết tâm người
Cứu
độ chúng sanh vô biên cõi
Quy
mạng bậc Thiện Thệ vô đẳng
Trong các thầy thuốc, Ngài đệ nhất
Thường lấy thuốc hay cứu chúng sanh
Hay
trừ vô lượng các bệnh khổ
Quy
mạng xót thương cứu hộ người
Vì
con xưng tán các thiện căn
Cung kính cúng dường các công đức
Bỏ
thân đáng yêu để được phước
Trước nguyện lợi ích các chúng sanh.
Này Bất Không Kiến ! Khi vương Sư Tử phát đại nguyện này để tự
trang nghiêm, sau đó ngọn lửa bốc cao, liền bỏ thân mạng. Bấy giờ tất cả
thế gian, trời, người, Phạm, ma, Sa môn, Bà la môn, cho, đến tất cả người
và chẳng phải người ... thấy việc này xong đều sanh tâm nhàm chán nhiều
đối với thế gian.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Khi vương tử ấy đã bỏ thân mạng rồi,
liền sanh lên trời Phạm thiên làm Ðại Phạm Vương, là bậc tối tôn, tối
thắng giữa Phạm Thiên, có đại oai đức, đầy đủ đại thần thông.
Này Bất Không Kiến ! Khi vương tử ấy sanh ở cung trời Phạm rồi
liền tự suy nghĩ : " Ta từ đâu đến ? Làm thiện căn gì mà sanh đến đây có
được quả báo công đức đại oai thần lực như vậy ?."
Vị ấy liền tự mình thấy biết phân minh rõ ràng rằng " Ta
ở nhân gian làm vương tử Tinh Tấn. Ta và vua cha cúng dường cung kính đầy
đủ các thứ và khen ngợi đức Thế tôn Bảo Tụ. Khi đức Thế tôn diệt độ, ta
liền thiêu thân trong một ngọn lửa lớn tại đó, phát đại thệ nguyện, khen
ngợi công đức của Phật. Nhờ thiện căn ấy mà nay sanh ở Phạm cung. Vậy nay
ta nên hạ xuống nhân gian an ủi cha ta để báo đáp ân sanh thành. Lại nên
cúng dường chỗ đức Như Lai Bảo Tụ, thiêu thân nhập Niết- bàn ".
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Khi đại Phạm vương nghĩ như vậy
xong, cùng với các quyến thuộc trời biến mất khỏi Phạm thiên, giống như
thời gian tráng sĩ co duỗi cánh tay, liền xuống nhân gian, đến chỗ Như Lai
Bảo Tụ, bậc Ứng cúng, Ðẳng chánh giác dã trà tỳ, dùng các thứ hương trời,
đó là :Thiên mạc chiên đàn, và Thiên ngưu đầu trầm thủy, hương Ða ma la
bạt... để cúng dường. Lại rải các thứ hoa thượng diệu ở cõi trời. Hoa như
bánh xe, như mây biến khắp để cúng dường. Phạm Thiên Sư Tử cúng dường đức
Phật xong, mới an ủi phụ vương là vua Tinh Tấn rằng :
- Ðại vương nên biết, Vương tử Sư Tử thiêu thân bỏ mạng ấy,
nay chính là con vậy. Lúc ấy con liền sanh vào đại Phạm Thiên. Mong vua
chớ có u sầu đau khổ nữa. Chỉ nên hoan hỷ, hân hoan vui sướng. Vì sao vậy
? Vì nay vua đã được đại lợi bậc nhất. Vì sao ? Vì các Phật Thế tôn khó
được gặp gỡ, Vậy mà vua đã được gặp Thế tôn Như Lai Bảo Tụ, bậc Ứng cúng,
Ðẳng chánh giác để tôn trọng, cung kính, cúng dường đầy đủ. Ðó là đại lợi
hy hữu bậc nhất. Cho nên, Ðại vương từ nay về sau chỉ
nên một lòng thọ thì pháp này. Và vương đệ Sư Tử Ý cũng nên như vậy, thọ
thì pháp này. Lại nên cúng dường Xá lợi Thế tôn, lưu bố khắp nơi, rộng
dụng tháp miếu. Con ở trên Phạm cung cũng thường làm như vậy, trì diệu
pháp này, tôn phụng Xá lợi.
Nói như vậy xong bỗng nhiên biến mất.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Khi vua Tinh Tấn nhờ nghe vị Phạm
thiên nói nên cùng với con là Sư Tử Ý đi đến chỗ Xá lợi của đức Như Lai
Bảo Tụ , Ứng Ðẳng chánh giác để cung kính lễ bái, ca tụng, tán thán. Ðem
tất cả hương, tất cả tràng hoa cùng các âm nhạc, các thứ tràng phan, bảo
cái để dâng hiến cúng dường. Lại trong khoảnh khắc, trong tám vạn bốn ngàn
các thành, đem toàn bảy báu, dựng lên tám vạn bốn ngàn tháp, cao một
do-tuần, mỗi tháp bề mặt dài rộng một câu-lô-xá, thù đặc, đoan nghiêm,
sáng rạng, khả ái, cung trí xá lợi trong đó để cúng thờ. lại nơi chỗ mỗi
mỗi bảo tháp thường đốt lên tám vạn bốn ngàn ngọn đèn sáng, mỗi mỗi ngọn
tháp lại dùng tất cả danh hương, tất cả hoa đẹp và dùng vòng hoa, tất cả
tràng phan, tất cả bảo cái, tất cả âm nhạc, trống, ốc, sừng, tù và,
chuông, linh, khánh, chuông lắc,đầy đủ tất cà, chẳng thiếu thứ gì. Cúng
dường như vậy, thọ trì pháp này. Vua Tinh Tấn kia nhờ thiện căn này nên
tám vạn bốn ngàn kiếp không sanh nơi ác đạo, và Sư Tử Ý cũng được quả báo
như vậy. Ðịa phu nhân của vua tên là Thiện Ý, vị đại thần lớn nhất của vua
tên là Vô Sân cũng trong tám vạn bốn ngàn kiếp cũng thọ quả báo thù thắng.
Như Vậy, nhà vua ở trong các kiếp thứ lớp cúng dường sáu vạn các đức Phật,
nên lúc sanh ra thường làm thân Chuyển luân vương, lấy chánh pháp để giáo
hóa, lợi ích chúng sanh.
Lại nữa, Bất Không Kiến ! Sau khi đức Phật Bảo Tụ diệt độ,
thời sau rốt lại có một Bồ tát ma ha tát tên là Phổ Mật Vương, hiện sanh
thế gian, vì thế gian nên bỏ nhà xuất gia, thị hiện tu khổ hạnh, đi đến
cây Bồ đề, ngồi nơi đạo tràng dùng một niệm huệ đoạn trừ tạp khí vô minh
phiền não, liền chứng A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề.
Này Bất Không Kiến ! Lúc ấy Sư Tử Ðại Phạm Thiên vương kia
dùng thiên nhãn quán thấy đức Như Lai Phổ Mật vương Ứng cúng, Ðẳng chánh
giác xuất hiện ở thế gian, liền trở lại, đứng trên hư không, cầm các hương
trời và đem diệu hoa rải lên trên đức Phật. Sau đó xuống mặt đất nhiễu
quanh bên hữu Phật ba vòng, cung kính chắp tay, đầu mặt lễ bái, khuyến
thỉnh đức Thế tôn chuyển Ðại pháp luân.
Bấy giờ Sư Tử Phạm vương ấy đứng trước đức Phật, dùng kệ thỉnh
rằng :
-
Thế tôn nay nên nói diệu pháp
Chúng sanh chúng con rất thích nghe
Trí
huệ chiếu soi nay mới phát
Tất
cả thế gian không ai bằng
Như
Lai, bậc Ðiều ngự vô thượng
Ðầy
đủ chí chơn mười danh hiệu
Ðại
sư lợi đời nay đã hiện
Tự
nhiên Chánh giác diệu Bồ đề
Công đức viên mãn trên loài người
Thánh trí tu lậu, đâu phải mới
Thế
tôn nên giảng diệu pháp âm
Nay
đại chúng náy rất thích nghe
Thệ
lớn vốn vì độ thế gian
Không nơi nương tựa Ngài che chở
Như
lời nguyện xưa nay đã mãn
Ðã
đến chỗ tịch tịnh vô vi
Nay
nên sớm mở cửa cam lồ
Phá
bá dây trói khỏi các não
Phạm vương thưa thỉnh nghĩa đã tròn
Bấy
giờ Như Lai im lặng nhận
Trong khoảnh khắc đức Phật Phổ Mật
Khiến cho Phạm vương Rất hoan hỷ
Và
vô lượng ức chúng trời người
Lắng nghe Thiện thệ Chuyển pháp luân
Khi
Phạm vương kia mong Phật thuyết
Rộng đem các vật để báo ân
Bấy
giờ lại phát lời nguyện lớn
Ðể
cầu đạo vô thượng Bồ đề
Nay
ở trước Thế tôn Phổ Mật
Nói
các công đức mình đã làm
Nhờ
thiện căn này sanh ở đâu
Thường thờ mười phương các Thế tôn
Xưa
ở đạo tràng cúng dường Phật
Xin
nghe Ngài thuyết pháp lợi sanh
Nhờ
chút thiện ấy sanh ở đâu
Nguyện ở trước Phật thường khen ngợi.
Bấy giờ đức Thế tôn lại bảo Bồ tát ma ha tát Bất Không Kiến
rằng :
- Này Bất Không Kiến ! Lúc ấy Phạm Thiên Sư Tử, Vương tử của
vua Tinh Tấn, nhờ căn lành thiêu thân mà sanh ở Phạm cung, thứ lớp cúng
dường năm ngàn các đức Phật, lắng nghe chánh pháp nên thiện căn tăng
trưởng, thường phát nguyện rộng lớn, bất tư nghị.
Này Bất Không Kiến ! Nay ngươi nên biết, vua Vô Biên Tinh Tấn
lúc ấy là người khác chăng ? Chính là thân ta đó.
Khi ấy Bồ tát Bất Không Kiến lại bạch đức Phật :
- Thế tôn, hai vị vương tử là Sư Tử và Sư Tử Ý nay ở chỗ nào ?
Vì đời hiện tại cúng dường các đức Phật, đã diệt độ ở đời sau chăng ?
Ðức Phật dạy :
- Này Bất Không Kiến ! Ngươi nên biết, Vương tử Sư Tử Ý lúc đó
nay chính là Bồ tát ma ha tát Di Lặc. Còn vương tử Sư Tử lúc ấy nay chính
là Bồ tát Bất Không Kiến. Vì ngươi đối với trong Phật pháp của đức Như Lai
Bảo Tụ phát thệ nguyện rộng lớn, một lần bỏ thân nên khiến cho ba vạn địa
chúng thiên nhân phát tâm A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề. Các người ấy
cuối cùng sẽ được chứng Ðại Bồ đề, không có gì để nghi ngờ việc ấy.
Bấy giờ đức Thế tôn vì tuyên lại nghĩa này nên làm kệ tụng
rằng :
-
Ta xem quá khứ kiếp lâu xa
Phật hiệu Bảo Tụ, Vô thượng tôn
Không thầy, tự giác, hiện ở đời
Ích
lợi trời, người, quần sanh loại
Ðầy
đủ trăm phước, sắc tướng vàng
Lòng từ hiển phát cửa thật nghĩa
Khai thị chúng sanh đường Bồ đề
Lời
dạy dứt sạch nguồn gốc khổ
Bảo
Tụ đỉnh đạt hơn mọi người
Bảy
mươi hai ức chúng hiền thánh
Ba
minh, sáu thông, đầy tám giải
Theo Phật vào thành để khấc thực
Lúc
đó ta là vua tối thắng
Vô
Biên Tinh Tấn oai lực lớn
Thường dẩn hai con theo hai bên
Nhân tuần du xem ở lầu cao
Xa
thấy điều phục đại tiên thần
Chúng đại Tỳ kheo đều vây quanh
Lúc
đó ta, hai con xuống gấp
Chạy đến trước Vô đẳng tôn thắng
Ðã
đến chỗ Ðại sư Thiện Thệ
Ðặt
bày các vật cúng vi diệu
Ðảnh lễ chân Ngài, miệng nói rằng :
-
Cung thỉnh Như Lai và tăng chúng
Suốt đời con dâng y thực thảy
Ðầy
đủ tám vạn bốn ngàn năm
Cùng với hai con, tâm tịnh tín
Vì
cầu đạo Bồ đề vô thượng
Bậc
tôn quý giữa người Niết -bàn
Tạo
dựng tám vạn bốn ngàn tháp
Các
báu xen kẽ chiếu ánh sáng
Chỉ
vì người báu để thân lại
Tại
chỗ tháp báu trong mỗi thành
Ðều
thắp vô lượng trăm ngàn đèn
Hương hoa, âm nhạc, trống, chuông, linh
Nhà
vua cúng dường cho đức Phật
Nhân trồng thiện căn tốt như vậy
Thứ
lớp gặp được sáu vạn Phật
Ðều
đến cúng dường, và thừa sự
Ðể
cầu vô thượng Ðại Bồ Ðề
-
Này Bất Không Kiến ! chớ có nghi
Xưa
kia thống lãnh đại địa này
Vua
trí sâu ấy là thân ta
Hiệu là Vô Biên Tinh Tấn lực
Thường dùng hoa hương đem cúng dường
Giáo hóa tất cả các chúng sanh
Thắp đến vô lượng trăm ngàn đèn
Trừ
tối cho đời bằng ánh sáng
Ðem
cho của cải không hề thôi
Lắng nghe chánh pháp cũng không chán
Tinh tấn khổ hạnh không phút ngưng
Vì
chứng Vô thượng đại Niết-bàn
Người đến chỗ Như Lai Bảo Tụ
Dùng y quấn thân, lấy lửa đốt
Giống như tim đèn thấm dầu mỡ
Phút chốc lửa cháy liền tiêu sạch
Lúc
đó thân người lửa cháy mạnh
Sắc
thân không động, thần không kinh
Vào
ngày người báu đã diệt độ
Ngài làm như vậy vì thế gian
Lúc
lửa lớn như vậy cháy gấp
Ngươi còn phương tiện nào khuyến thỉnh
Nguyện thấy Thế tôn từ lửa dậy
Ðại
bi cứu đời hiện thân hình
Nguyện con hôm nay nếu thành tựu
Mới
được như ý bỏ thân mạng
Chỉ
cần tạm thấy như xưa kia
Công đức đạt được Bất tư nghị
Nếu
con có các lời thệ nguyện
Mong cho tất cả đều hòa hợp
Nếu
con đương lai mà thành Phật
Mong nơi lửa lớn thấy thế gian
Trí
Phật thanh tịnh không chướng ngại
Ở
nơi ba đời vẫn thảng nhiên
Sư
Tử chiếu sáng tâm thuần tịnh
Phật nhờ tinh thành từ lửa hiện
Bất
Không Kiến giữ nguyện lực này
Giúp đời khoảnh khắc nên niệm khởi
Nhơn đó lại phát thệ trang nghiêm
Nguyện bất tư nghị thật khó lường
Thế
tôn từ lúc đốt lửa này
Tất
cả đều được tâm nhàm chán
Lại
dùng tịnh ý tán thán rằng
Phật oai hy hữu khó lường được
Tướng tốt vô biên lửa cháy mạnh
Pháp vương ứng niệm bỗng khởi lên
Vì
Phật Thế tôn hiện thần biến
Vô
số chúng được tâm giải thoát
Này
Bất Không Kiến biết Sư Tử
Ðại
từ ứng cảm bỗng ngồi lại
Do
thấy thần biến của thế tôn
Ngàn số chúng phát tâm Bồ đề
Ðại
bi lợi ích cho đời xong
Trở
lại nằm yên trong lửa dữ
Lúc
đó Sư Tử bỏ thân mạng
Một
niệm vãng sanh trời Ðại Phạm
Liền từ Phạm cung về cõi Phật
Cúng dường đầy đủ Nhân trung tôn
Phụng trì hương hoa trời vi diệu
Rải
lên trên Phật, bỏ thân mạng
Sau
khi Phật Bảo Tụ Niết-bàn
Thời gian như vậy chẳng bao lâu
Lại
có Phổ Mật Thiên nhân sư
Vì
lợi thế gian nên xuất hiện
Ngồi nơi Ðạo thọ Ðẳng chí chơn
Là
Thiên trung thiên, hiệu Ðại Giác
Ðại
Phạm thiên vương mới cúng dường
Cung kính đảnh lễ Lưỡng túc tôn
Thỉnh chuyển pháp luân lợi thế gian
Phật biết tâm tịnh, im lặng nhận
Phạm vương nghe xong rất vui mừng
Thân được an lạc tâm thư thái
Lại
phát nguyện lớn rất dị thường
Trồng các căn lành bất tư nghị
Một
kiếp gặp được năm ngàn Phật
Ðều
được thân cận để cúng dường
Kẻ
trí không nên có nghi ngờ
Sư
Tử lúc đó chính là ngươi
Bất
Không Kiến là con của ta
Sau
ngươi thờ Phật năm ngàn vị
Ta
thấy rất rõ ngươi thiêu thân
Cầu
đạo vô thượng Bồ đề này
Ngươi lại ở vô lượng ngàn Phật
Tại
đó khi diệt độ xá lợi
Cũng thiêu vô lượng thân kính yêu
Vì
muốn người vui tự mình khổ
Ta
biết ngươi nay và đời sau
Vô
lượng ngàn đời tu mãi mãi
Hoặc Phật hiện tại, hoặc Niết-bàn
Ngươi thường nói lên lời thành thật
Trải qua vô lượng trăm ngàn đời
Thần lực của ta mới biết ngươi
Bất
Không phát nguyện này từ lâu
Quả
báo bấy giờ đều hiện rõ
Ngươi ở trước các Phật, Ðại sư
Hành bất tư nghị đều viên mãn
Thường hay ca ngợi Lưỡng túc tôn
Khổ
hạnh huân tu các đại thệ
Nay
là kệ tán Ðại Pháp vương
Là
do nhân duyên tốt kiếp trước
Lại
ở trước Phật Phổ-Mật vương
Gìn
giữ vô biên nguyện tối thượng
Nay
ngươi được quả báo như vậy
Nhờ
Phật Như Lai hiện oai thần
Khi
Bất Không Kiến ở trước chúng
Cung kính chắp tay đảnh lể Phật
Thưa hỏi Thiên tôn Ðiều ngự sư
Từ
bi lợi ích cho chúng sanh :
-
Ðại tiên, con đã thệ nguyện gì ?
Mà
nay xả bỏ vô lượng kiếp
Cúi
mong Thế tôn nói tóm lược
Con
mong Thánh nói mới hiểu rõ
-
Bất Không ! Việc ngươi làm đời trước
Nay
ta vì ngươi nói đơn giản
Ngươi ở chỗ Như Lai Vân AÂm
Ðã
phát nguyện rộng lớn như vậy
Nếu
như chư Phật chứng Bồ đề
Bấy
giờ thân con thường thờ phụng
Lại
ở chỗ Phật Ðế Tràng Phổ Nhãn
Lúc
ấy cũng phát thệ nguyện lớn
Thế
gian nếu có tối đạo sư
Bấy
giờ con liền theo đạo ấy
Ngươi ở chỗ Như Lai Nhật Ðăng
Cũng phát các hạnh nguyện thắng diệu
Này
Bất Không Kiến ! chỉ ta biết
Tạo
dựng các báu chỗ kinh hành
Hoặc xa tinh xá Phật tráng lệ
Hoặc làm cảnh lạ tăng già- lam
Ðều
dùng bảy báu vi diệu tạo
Dâng lên chư Phật các tư cụ
Bậc
chúng tôn kính bất tư nghị
Sư
Tử giữa người Phật Thiện sanh
Cầm
long thất bảo, các đồ dùng
Cung phụng Thiên trung tôn siêu thế
Ở
chỗ đức Như Lai Phổ Nhãn
Bấy
giờ lại phát diệu hạnh nguyện
Rộng thí đèn sáng, vật cúng dường
Phụng hiến thế gian thầy trời người
Ngươi đối vô lượng Phật như vậy
Qua
ngàn vạn ức na do tha
Tự
chịu cần khổ, chúng sanh an
Phát nguyện rộng lớn trang nghiêm này
Ngươi ở trước Phật Phổ Nhãn Vương
Ðã
phát nguyện thành, nay ta nói
Như
Ngài tu hành mà thành Phật
Ta
đã rải hoa khắp mặt đất
Ngươi ở chỗ Phật Vân Lôi AÂm
Vì
thế gian nên phát nguyện này
Nếu
có chúng sanh nghe tên ta
Mong họ liền thành Phật tức khắc
Lại
ở chỗ Phật Ðế Thích Tràng
Rộng rãi cúng dường rồi thề nguyện :
"
Phàm tôi ở đâu, hoặc thấy nghe
Tất
cả đều được thành Phật Ðạo ".
Ngươi ở chỗ Như Lai Phật Ðăng
Phụng cúng thất bảo chỗ, kinh hành
Phật Vô Biên Oai sở đại minh
Lúc
đó ngươi phát lời nguyện rằng :
"
Thường thí chỗ tốt diệu trang nghiêm
Nguyện cõi Phật con cũng như vậy ".
Ngươi ở chỗ Như Lai Nguyệt Thượng
Nguyện được thiên cung đẹp bậc nhất
Ðức
Phật ở trong mà du hóa
Chúng sanh vào đó đều thành Phật
Ngươi ở trước Thiện thệ Tháo dục
Thật làm như vậy nguyện chí thành
Nếu
lúc trời hè rất oi ả
Thân tâm chúng sanh lìa nóng bức
Ngươi ờ chỗ Phật Ương Kỳ la
Nguyện cúng đèn sáng trừ mê hoặc
Nếu
chỗ ngươi xả thí thân mạng
Với
các loài ăn thịt chúng sanh
Thảy đều thành Phật không còn nghi
Chẳng phải họ hiện tại thân chứng
Hoặc trong lúc tỉnh hay mộng mị
Nếu
có chúng sanh nghe tên tôi
Tất
cả thành Phật không còn nghi
Chẳng phải họ hiện tại thân chứng
Khi
ngươi đối tinh tấn dõng mãnh
Nếu
ai ghét thương đối với ngươi
Tất
cả đều sẽ thành Pháp vương
Chẳng phải họ hiện tại được chứng
Vô
lượng đời trước ngươi sinh ra
Với
họ luôn nguyện cầu Bồ đề
Nay
ta nói ngươi công đức thật
Ðương lai chắc được vô thượng tôn
Nếu
có cầm thú và chúng khác
Chúng chắc thành Phật đừng nghi nữa
Các
loài ăn thịt của thân ngươi
Tất
cả tự nhiên chứng pháp thân
Ta
biết ngươi có đến ngàn hạnh
Ðiều làm lợi ích các chúng sanh
Nếu
ai nghe được mà sanh nghi
Thời đó chưa đến, ta không nói
Phàm ta đã nói các việc ngươi
Nếu
có chúng sanh mong thích nghe
Thảy đều thành Phật không còn nghi
Chẳng phải họ hiện tại thân chứng
Nếu
ai muốn thấy Thế tôn cứu
Chuyển thắng pháp luân thanh tịnh này
Nghe xong, phá sạch các phiền não
Vì
chứng Bồ đề nên thích nghe
Nếu
ai muốn thấy Phật ba đời
Cung kính cúng dường thượng phước điền
Tích tụ đầy đủ các công đức
Trước phải thọ trì tam muội này
Vì
lợi thế gian trời, người vậy
Thế
tôn tuyên thuyết việc này xong
Liền xuống pháp tòa đi thong thả
Trở
về tĩnh tọa nơi phòng thất.
KINH ÐẠI TẬP ÐẠI PHƯƠNG ÐẲNG - QUYỂN HAI (Hết)
--- o0o ---
Quyển
1 | Quyển 2
|
Quyển 3
|
Quyển 4
|
Quyển 5
Quyển
6 |
Quyển 7
|
Quyển 8
|
Quyển 9
|
Quyển 10
--- o0o ---
Trình bày: Nhị Tường
Cập nhật: 4-2003