MÁI CHÙA VIỆT CHỞ CHE HỒN NƯỚC VIỆT
(Kính nhớ giác linh Hoà thượng Thích Mãn Giác)
Sài Gòn Nhỏ cuối thu sầu
tiễn biệt
Đất Sài Thành, ôi da diết
niềm đau !
Thơ văn bắc đẩu như một vì
sao
Vừa liệm tắt, nhưng công
lao không tắt !
Từ đất cố đô, mượn duyên
thác chất
Làng Phương Lang xuất hiện
bậc nam nhi
Tuổi lên mười, khi xong hết
lớp nhì
Theo anh họ
quyết tầm sư học đạo.
Năm mười sáu đã tròn duyên
thế độ
Được ngài Quảng Huệ xuống
tóc xuất gia
Chỉ vài năm, thơ nhả ngọc
đơm hoa
Trang thơ Việt đượm nhuần
hương vị Phật.
Hai mươi tuổi tròn, giới
châu Cụ Túc
Chí nguyện Đại thừa cao
ngất trời Nam
Giảng kinh pháp khắp các
thị thành
Làm Hội Trưởng Cao Nguyên
Phật Giáo.
Xứ Anh Đào, phương trời cao
cất bước
Ấp ủ hương thiền sáng rực
ngày về
Văn Khoa,
Vạn Hạnh
vang bóng một thời
Dòng triết Phật đề huề
triết Ấn.
Kể từ đó, dấn thân nhập
cuộc
Tổng Vụ Thanh Niên
tha thiết dựng xây
Tổng Vụ Văn Hoá
văn bút ngất ngây
Mái chùa Việt chở che hồn
nước Việt.
“Không Bến Hạn”
lung linh trác tuyệt
“Hương Trần Gian”
toả ngát mười phương
Mấy dặm trình “Mây
Trắng Thong Dong”
Tâm dung nhiếp, “Không
Gian Thành Chiếc Áo”
Ôi “Vạn Hạnh, Kẻ
Đi Qua Cầu Lịch Sử”
“Pháp Bảo Đàn Kinh”
tông chỉ độ sinh
“Bích Nham Lục”
lưu giữ sử xanh
“Tứ Diệu Đế”
làm phương châm tế độ.
Quyết xây dựng “Đạo Phật của quần
chúng”
Dẫn người về “Đạo đức học Đông
phương”
“Nhân bản Phật giáo”
là đuốc soi đường
“Phật học, Thiền học và Thi ca”
đầy chất đạo
“Tư tưởng A Tỳ Đạt Ma Câu Xá Luận”
Xây nhịp tâm linh giữa Bắc Nam tông
“Khảo sát duy thức học”
dung thông
Tâm ngời sáng, vượt trên “Sáu
Triết Ấn”
Để “Giá trị luân lý Đạo Phật”
ngời sáng
“Phật pháp qua nhận thức khoa học”
chiếu soi
“Sử triết Ấn”
sao so bì “Triết Phật”
Vì “Đại cương đạo đức Phật”
thanh cao.
“Phật giáo và nền văn hóa Việt
Nam”
Từ ngàn xưa, quyện với nhau làm một
Dù “Bão qua cổng Chùa”
chùa vẫn y nguyên
Đời thăng trầm, “Đức Phật ngồi
yên”
hộ nước.
“Đức Phật vẫn ngồi yên”
trong được mất
Vì lòng từ bi Ngài cao vút trời xanh !
Dù Hoà thượng như “Kẻ lữ hành cô
độc”
Nhưng tâm hạnh ngài khoáng đạt khôn
cùng.
Đất Phật tinh ròng năm mươi tám hạ, nụ
cười hiền mặt thật lung linh
Cõi trần phiêu lãng bảy mươi tám năm,
một mảy bụi chân tâm không dính
Một đời văn nghiệp sáng mãi
ngàn năm
Phẩm hạnh dấn thân soi
gương hậu thế
Ngậm ngùi tử biệt, kẻ ở
người đi
Tánh giác chân tâm chưa
từng được mất.
Từ sinh tử, vẫy tay chào
sinh tử
Từ chân như, trở về với
chân như
Cuối đỉnh, trăng thanh làn
gió thỗi
Đầu nguồn, suối mát ngọn
thông reo.
Kính nguyện giác linh tuỳ
duyên hoá độ
Một cõi đi về, cất bước
thênh thang
Hồi nhập Ta-bà, tiếp chuyển
pháp luân
Nơi cõi thế, dựng xây thành
Cực Lạc !
Ngưỡng nguyện Giác Linh Hoà
Thượng thuỳ từ chứng giám.
Sài Gòn, cuối thu 2006
Xin bái biệt người
Thích Nhật Từ
Kính lễ
Hoà thượng từng làm Quyền Tổng Vụ Trưởng Thanh
Niên GHPGVNT và có công Tổ Chức Đại Hội Thanh
Niên Toàn Quốc.
Hoà thượng từng làm Tổng Vụ Trưởng Văn Hóa
GHPGVNT và có công Tổ Chức Đại Hội Văn Hóa Toàn
Quốc.
|